Cái thời khắc lung linh kì diệu của đất trời không chỉ lay động lòng người mà đến cỏ cây, hoa lá cũng động tình xốn xang, náo nức. Cái thời điểm từ thu sang đông có sức lay động lạ kì như vừa níu kéo mùa thu chậm lại vừa vội vã, hối hả sang đông. Đông chớm về trên con đường xoe tròn bóng lá. Mỗi khi làn gió rì rào lướt qua mang theo cái hương đồng nội cỏ khiến tâm hồn như lắng lại để cùng gõ nhịp bình yên. Lãng đãng một chút cùng gió để nghe lòng mình ngân nga tiếng tơ đàn muôn điệu, để cất giấu một khoảnh khắc huyền diệu bay bổng nhất của tâm hồn. Thời gian cứ mãi trôi không bao giờ dừng lại. Có ai tắm hai lần trên cùng một dòng sông đâu. Và ta có bao giờ ngắm lại được trên con đường chiếc lá của ngày hôm qua?
Gió đầu đông có vô tình gọi mùa đến, rủ tình lên, gọi lòng người ta xốn xang rạo rực chờ mong một bàn tay ấm áp, một bờ vai đủ rộng... để gợi cảm cho những tâm hồn bâng khuâng rạo rực khi làn hơi lạnh tràn về. Cứ mặc kệ làn gió đa tình gọi mùa ve vuốt, đôi bàn chân trần vẫn cứ chạy theo nhịp điệu hối hả của thời gian. Không gian lúc như ngưng đọng lúc như vỡ òa, như rưng rưng nuối tiếc cái thời khắc trời ban. Kỉ niệm như làn gió cứ thổi về những hoài vọng, lao xao. Chợt thèm được lãng đãng trên con đường xưa để hít thở cái hương thơm nồng nàn, say đắm để nhớ về một thời sinh viên biết bao hồn nhiên, trong trẻo, nhớ về những bỡ ngỡ vụng về của tuổi mới yêu.
Gió cứ dịu dàng mơn man trên má như nụ hôn trộm của chàng trai si tình. Ô kìa! Vài hạt mưa sà xuống trước mặt. Mưa! Em xòe tay hứng từng giọt long lanh rơi từ tán lá . Cơn mưa đến bất chợt cũng như tình yêu đến bất ngờ biết đâu mà chờ mà đợi mà mong hay chối từ...
Mưa! Chỉ còn em trên con đường vắng vẻ. Mọi người đã chạy ùa đi trú mưa. Cơn mưa giao mùa đến lạ, như tính khí đỏng đảnh, dỗi hờn của cô gái đương thì con gái. Thoắt mưa đấy rồi lại thôi như dọa dẫm người đi đường. Thả bước chân trên vỉa hè quen thuộc rợp bóng cây xanh, thả hồn mình cùng với trời với đất. Một thói quen thường nhật: Đi dạo lúc chạng vạng tối không thể thiếu. Vòng1 chạy maratông, vòng2 bách bộ nhanh, vòng3 dạo thảnh thơi dọc theo lối vỉa hè dài 2km.
Vừa đi em vừa ngắm trời ngắm đất, ngắm những đôi tình nhân mặc cho những chiếc xe vô duyên cứ liên tục hỏi thăm đường đáng ghét. Hai bên đường mỗi bên một vẻ. Lượt đi em đi dọc vỉa hè rợp bóng hàng cây xà cừ cổ thụ, phía dưới là con ngòi nước trong vắt, thỉnh thoảng lại nghe thấy tiếng bì bõm của cá đớp mồi, tiếng lạch cạch của chiếc thuyền chài lúc chạng vạng. Ánh đèn cao áp chiếu qua tán lá xà cừ rọi xuống vỉa gạch đỏ như những chùm hoa nắng, cứ lung linh lung linh. Đôi khi em có cảm giác mình đang lạc vào xứ xở của miền cổ tích vậy. Lượt về em đi về phía tay phải con đường, vỉa hè rộng khoảng 4m nên tha hồ vung vẩy tay mà không hề lo vướng bận vào ai. Hàng cây hoa sữa im lìm thả từng chùm hoa nhỏ li ti màu trắng xinh xinh thơm nồng, cả con đường như được ướp trong hương hoa sữa dịu ngọt.
Vừa đi em vừa hít căng lồng ngực để tận hưởng cái mùi vị của cuộc sống, của thiên nhiên. Hương thơm của những gốc dạ trơ ra bên những thửa ruộng ven đường hòa quện vào hương hoa sữa hòa quện với hương của đất trời lúc chạng vạng quyến rũ làm sao.
"Gió tình ru những ưu phiền. Cứ để gió đưa vào quên lãng. làn mây như trễ hẹn cùng vầng trăng vì đang mải ngắm nhìn đôi tình nhân đắm đuối. Lãng quên trời đất giao hòa để lãng đãng cùng mây cùng gió."...
Gió đầu đông có vô tình gọi mùa đến, rủ tình lên, gọi lòng người ta xốn xang rạo rực chờ mong một bàn tay ấm áp, một bờ vai đủ rộng... để gợi cảm cho những tâm hồn bâng khuâng rạo rực khi làn hơi lạnh tràn về. Cứ mặc kệ làn gió đa tình gọi mùa ve vuốt, đôi bàn chân trần vẫn cứ chạy theo nhịp điệu hối hả của thời gian. Không gian lúc như ngưng đọng lúc như vỡ òa, như rưng rưng nuối tiếc cái thời khắc trời ban. Kỉ niệm như làn gió cứ thổi về những hoài vọng, lao xao. Chợt thèm được lãng đãng trên con đường xưa để hít thở cái hương thơm nồng nàn, say đắm để nhớ về một thời sinh viên biết bao hồn nhiên, trong trẻo, nhớ về những bỡ ngỡ vụng về của tuổi mới yêu.
Gió cứ dịu dàng mơn man trên má như nụ hôn trộm của chàng trai si tình. Ô kìa! Vài hạt mưa sà xuống trước mặt. Mưa! Em xòe tay hứng từng giọt long lanh rơi từ tán lá . Cơn mưa đến bất chợt cũng như tình yêu đến bất ngờ biết đâu mà chờ mà đợi mà mong hay chối từ...
Mưa! Chỉ còn em trên con đường vắng vẻ. Mọi người đã chạy ùa đi trú mưa. Cơn mưa giao mùa đến lạ, như tính khí đỏng đảnh, dỗi hờn của cô gái đương thì con gái. Thoắt mưa đấy rồi lại thôi như dọa dẫm người đi đường. Thả bước chân trên vỉa hè quen thuộc rợp bóng cây xanh, thả hồn mình cùng với trời với đất. Một thói quen thường nhật: Đi dạo lúc chạng vạng tối không thể thiếu. Vòng1 chạy maratông, vòng2 bách bộ nhanh, vòng3 dạo thảnh thơi dọc theo lối vỉa hè dài 2km.
Vừa đi em vừa ngắm trời ngắm đất, ngắm những đôi tình nhân mặc cho những chiếc xe vô duyên cứ liên tục hỏi thăm đường đáng ghét. Hai bên đường mỗi bên một vẻ. Lượt đi em đi dọc vỉa hè rợp bóng hàng cây xà cừ cổ thụ, phía dưới là con ngòi nước trong vắt, thỉnh thoảng lại nghe thấy tiếng bì bõm của cá đớp mồi, tiếng lạch cạch của chiếc thuyền chài lúc chạng vạng. Ánh đèn cao áp chiếu qua tán lá xà cừ rọi xuống vỉa gạch đỏ như những chùm hoa nắng, cứ lung linh lung linh. Đôi khi em có cảm giác mình đang lạc vào xứ xở của miền cổ tích vậy. Lượt về em đi về phía tay phải con đường, vỉa hè rộng khoảng 4m nên tha hồ vung vẩy tay mà không hề lo vướng bận vào ai. Hàng cây hoa sữa im lìm thả từng chùm hoa nhỏ li ti màu trắng xinh xinh thơm nồng, cả con đường như được ướp trong hương hoa sữa dịu ngọt.
Vừa đi em vừa hít căng lồng ngực để tận hưởng cái mùi vị của cuộc sống, của thiên nhiên. Hương thơm của những gốc dạ trơ ra bên những thửa ruộng ven đường hòa quện vào hương hoa sữa hòa quện với hương của đất trời lúc chạng vạng quyến rũ làm sao.
"Gió tình ru những ưu phiền. Cứ để gió đưa vào quên lãng. làn mây như trễ hẹn cùng vầng trăng vì đang mải ngắm nhìn đôi tình nhân đắm đuối. Lãng quên trời đất giao hòa để lãng đãng cùng mây cùng gió."...
giờ, TuK tổ chức buổi off mini tại quán Gió (hồ Bảy Mẫu) trong công viên Thống
Nhất để giao lưu giữa các bậc cao niên trong làng mình với bạn chiến đấu của
anh Đỉnh. Ở Đông Anh có anh Nguyễn Thế Giáp: Địa chỉ ghi trong
nhật ký ngày 28/8/1966: Xóm Nam, Xuân Trạch, xã Xuân Canh, Đông Anh, Hà
Nội. Bài liên quan: Nhật ký liệt sỹ Bùi Kim Đỉnh (Kỳ 112)
Nhóm ở Đôn Anh, TuK mời Trang,
Hùng, anh Sỹ Tân và bác Toàn Thắng cùng tham gia nhé.
HẠ LONG BAY
Du lịch Hạ Long mới thấy hay
Kỳ quan trên biển chính nơi
này
Xem hòn Trống mái như chồng
vợ
Ngắm núi Bài thơ cờ Đảng bay*
Đến động Thiên cung muôn nhũ đẹp
Vào hang Đầu gỗ ngát hương
cây
Nhớ Người thủa trước cùng Ti-
Tốp*
Đã đến tham quan –tắm biển
đây
Năm 1930 lá cờ Đảng lằn đầu tiên được cắm trên
đỉnh núi Bài thơ Năm 1962 Bác Hô cùng anh hung vũ trụ Ty Tốp ra
thăm Hạ Long và Bác đã đặt tên bãi tắm Ty Tốp một bãi tắm rất đẹp ở ngoài
vịnh
:Em xinh ai cũng ngắm nhìn
Lang thang chị đứng một mình ngắm em
Mượn thơ chị trải nỗi lòng
Nhạt nhoà nét mực lẻ loi khóc thầm ...:
An lành nhé em
gợi bao cảm xúc, bâng khuâng xao xuyến trong lòng của mỗi chúng ta.
Anh(chị) hãy viết theo dòng cảm xúc của mình về những sự thay đổi đó.
Cô ơi! có gì cô liên lạc qua blog của em nha cô
gợi bao cảm xúc, bâng khuâng xao xuyến trong lòng của mỗi chúng ta.
Anh(chị) hãy viết theo dòng cảm xúc của mình về những sự thay đổi đó.
Cô ơi! có gì cô liên lạc qua blog của em nha cô
Cô ơi! Hình như có cái gì đó không ổn chút nào!
CHÚC EM TUẦN MỚI ẤM ÁP
blog mới của anh nè, blog cũ bị mất cắp rồi
MỘT NGƯỜI THỜ THẪN NGÓNG TRÔNG 1 NGƯỜI
MẤY NĂM NAY GIỮ NỤ CƯỜI
ĐỂ DÀNG ANH TẶNG CHO NGƯỜI ANH MONG
LÊN RỪNG CÓ T..
Ngẩn ngơ con sóng vơi đầy dặm khơi
Đàn ai khắc khoải bên trời
Bơ vơ nằm giữa trang đời quạnh hiu
chúc cuối tuần vui
GOM NHỮNG GÌ CÒN LẠI CỦA THINH KHÔNG
NÂNG CHIẾC LÁ VÀNG CHƯA KỊP RỤNG
EM ĐẾN RỒI ẤM CẢ TRỜI ĐÔNG
CỨ dịu dàng như nụ hôn trộm đó nhé em gái
Cuối tuần chúc em và gia đình thật vui .
Cách đây 1 phút
Tình
Yêu nói: "Bạn chẳng có cách nào làm cho tôi thấy đường lại. Bây giờ nếu bạn muốn
giúp tôi, hãy làm người dẫn đường cho tôi". Và đó là lý do vì sao Tình Yêu là mù
quáng và luôn đồng hành với Lý Trí. Chị Bạch đang chứng tỏ Tình yêu là mù quáng đó hử? Đau lòng cho Người rừng quá!
Kẻo mai mỏ quạ áo tà nâu đen
Lại thèm được gọi là em
Lại thèm hoa dưới duyên trên mỉm cười
Chúc em luôn vui vẻ và cứ mãi mãi xinh giòn!
vị của cuộc sống, của thiên nhiên Hít thế ,hít nữa cũng ko to ra được..... BLR cho Người rừng thèm.
16:00 28-10-2010
Ba con em vẫn còn son Thắt lưng cho giòn để lấy chồng thêm.... Chồng thêm ôm chẳng thấy êm Thì em bảo tại cái thắt lưng nó giòn
Người dưng chưa gặp sao lòng vu vơ
Hi! Làm wen nha bạn, chúc vui vẻ
Đợi người tri kỷ đếnthăm thế mà
Thế mà hai vị đâu ra
Sờ vào hai quả thật là say mê
Mẹ ơi con chậm đi về
Ở..
Nhớ gữi gìn sức khoẻ em nhé
Chúc ngày mới , tuần mới , tháng mới an lành .
Để tay AI đỡ hoa trên môi cười
Nếu cây rung là rơi hoa đó
Lỡ một mùa trăng gió hương đưa
Hỏi rằng quả chín cành thưa
Đã thơm thơm xứng hoa đưa thế này
Càng nhìn càng thấy thương cây
Gánh cái nặng này vì đoá hoa kia
Trao ai mãn nguyện ơ kìa
Kết hoa đơm trái sẻ chia nỗi niềm
Chữ tình đến lúc nhân lên
Chỉ cây gánh một nỗi niềm ai ơi
thu đã cuối thu
Đời
réo hoài thác lũ
Mùa
thu chùng lời ru
Lẽ
nào mình đã cũ …
Con
đường đó đi qua
Gió
thiết tha bỗng lạ !
Thời
gian có bao xa
Chắc
mình còn ái ngã
LUẬT
TRẮC VẦN BẰNG
Luật trắc
vần bằng bát cú đ..
hồn con người không nhất thiết phải đè nặng những
nỗi u hoài, nhưng suy tư. Cứ đi rồi ta cũng thấy cuộc
sống rộng lớn hơn trí tưởng tượng. ..