Một người thì thầm: "Cuộc sống ơi, sao không nói gì với tôi?". Và một chú sáo cất tiếng hót. Đó chẳng phải là tiếng nói của cuộc sống sao? Nhưng anh ta không nghe thấy.
Một người thì thầm: "Cuộc sống ơi, hãy nói gì với tôi đi chứ!". Và một tiếng sấm nổ vang trời. Đó chẳng phải là tiếng nói của cuộc sống sao? Nhưng anh ta không nghe thấy.
Một người nhìn quanh và nói: "Cuộc sống ơi, sao tôi không bao giờ nhìn thấy cuộc sống?". Và một vì sao sáng hơn. Đó chẳng phải là ánh sáng của cuộc sống hay sao? Nhưng anh ta không để ý thấy.
Một người kêu lên: "Cuộc sống ơi, tôi muốn có một điều kì diệu!". Và một đứa trẻ được sinh ra đời. Đó chẳng phải là một điều kì diệu sao? Nhưng anh ta không hay biết.
Một người kêu lên trong thất vọng: "Cuộc sống, hãy chạm vào tôi. Hãy cho tôi biết là người vẫn ở đâu đây và có thể bảo vệ tôi". Một giọt nước trên lá cây rơi xuống vai anh ta. Đó chẳng phải là cuộc sống đã nhẹ nhàng chạm vào anh ta đó sao? Nhưng anh ta lau giọt nước và bỏ đi.
Hạnh phúc không được đóng gói gửi cho mọi người. Nó đến từ cuộc sống, từ thiên nhiên, từ những gì tưởng như vô tình. Hạnh phúc đến, nhưng nó thường không đến theo cách mà bạn muốn.
st
Cuối tuần an lành hạnh phúc nhé em gái
Tay nâng vạt áo Đồng lầm làm duyên
Miệng cười - Lúng liếng mắt huyền
Với tay khỏa nước em liền vớt Trăng
Từ xa anh đứng tần ngần
Yêu em, yêu cả vầng Trăng đáy hồ...
Chú vui cháu họa thơ rất hay
Kiên trì nhẫn nại trực đợi chờ.
Lau vươn ngọc thỏ nghiêng đầu bến.
Tóc xõa thanh tuyền trải cuối bờ.
Tố nữ vươn mình trên sóng ảo.
Nhà thơ gọt chữ giữa hồn mơ.
Thăng hoa cảm xúc vùng sơn cước,
Rẽ nước, vờn trăng dệt thảm thơ.
NHẶT MẢNH TRĂNG RƠI
TRĂNG SƠN CƯỚC
bà hỏi con thì con biết hỏi ai
Dịu dàng trong trắng vấn vương lòng người
Bachthienhuong mãi yêu đời
Bên bè bạn nhé, bên người thân yêu...!
Tặng em cả dòng sông ngân với con thuyền
Có bốn chân giường gãy một còn ba...Ha ha...Đố Cước vì sao chân giường gãy? ===> Giường chiếu biết chứ làm sao Cước biết được hay là Cước sang hỏi anh Vs dùm Bạch nha !
nhiên, từ những gì tưởng như vô tình. Hạnh phúc đến, nhưng nó thường không đến
theo cách mà bạn muốn. Sao câu này tuyệt vời thế nhỉ ?
quá lão ơi! Tí nữa lão bị cọp xơi mất mà Đi tìm ả
khắp rừng già Ả thương lão phải mò ra khỏi rừng Ả ra thật Lão vội mừng Lão mà..
hình như trong em luôn luôn lắng nghe nên em có vui và có buồn chị
ạ....kô phải buồn cho em ...hôm nay mọi người thu tiền chú Thắng em kô
thích....chú ấy rất nhiệt tình và là 1 nhiếp ảnh trong oìf ..nếu là em
sẽ kô thu tiền ..không cần biết chú nghèo hay giàu ...đó là ý kiến của
em...và em hình như càng lắng nghe quan sat em càng thấy buồn bất bình
nhiều chị ạ....ko thể nói thêm nữa tin chăc schị dần dần sẽ hiểu ...em
nói gì ,,,
hình như trong em luôn luôn lắng nghe nên em có vui và có buồn chị ạ....kô phải buồn cho em ...hôm nay mọi người thu tiền chú Thắng em kô thích....chú ấy rất nhiệt tình và là 1 nhiếp ảnh trong oìf ..nếu là em sẽ kô thu tiền ..không cần biết chú nghèo hay giàu ...đó là ý kiến của em...và em hình như càng lắng nghe quan sat em càng thấy buồn bất bình nhiều chị ạ....ko thể nói thêm nữa tin chăc schị dần dần sẽ hiểu ...em nói gì ,,,
hình như trong em luôn luôn lắng nghe nên em có vui và có buồn chị ạ....kô phải buồn cho em ...
Em trắng chi thế để cho anh sầu ?
Để rồi cứ ngẫm mãi câu
Hương em cứ toả qua cầu ai vương ? CSM
Để em lỡ chuyến tơ hồng trời se (BTH)
Bốn mùa thương nhớ rồi nè
Người ơi người hỡi cập kè em đi
Xin đừng có chút nghĩ suy
Người mà vắng bóng có khi em buồn ................. .....CSM
==> Cho chị góp gạo cùng em và VS em nhé
một đứa trẻ được sinh ra đời. Đó chẳng phải là một điều kì diệu sao? Như..
Chúc cuối tuần vui vẻ nhé BTH.
TẶNG BTH
Khen ai khéo chọn cái tên:
“Bạch Thiên Hương” đẹp, dịu hiền như Thơ
Anh đi tìm khắp làng Mơ,
Vòng qua làng Ảo, đến bờ sông Ngân.
Tìm loài hoa “trắng” trong ngần,
“Hương Trời” tỏa ngát bần thần, ngẩn ngơ…
Anh bèn ngụp lặn vào thơ.
Thì ra em đợi em chờ…trăng lên.
Khen ai khéo chọn cái tên:
“Bạch Thiên Hương” đẹp, dịu hiền như Thơ
NGƯỜI RỪNG
TẶNG BTH
Khen ai khéo chọn cái tên:
“Bạch Thiên Hương” đẹp, dịu hiền như Thơ
Anh đi tìm khắp làng Mơ,
Vòng qua làng Ảo, đến bờ sông Ngân.
Tìm loài hoa “trắng” trong ngần,
“Hương Trời” tỏa ngát bần thần, ngẩn ngơ…
Anh bèn ngụp lặn vào thơ.
Thì ra em đợi em chờ…trăng lên.
Khen ai khéo chọn cái tên:
“Bạch Thiên Hương” đẹp, dịu hiền như Thơ
NGƯỜI RỪNG
Có biết đâu rằng những gì mình đang có cũng là một hạnh phúc mà khối người đang còn ao ước phải không bạn?
Có biết đâu rằng những gì mình đang có cũng là một hạnh phúc mà khối người đang còn ao ước phải không bạn?