Đâu rồi nỗi nhớ trong tôi
Bên em - Anh cả bầu trời nhớ thương
Hà Nội ba sáu phố phường
Còn đâu ánh mắt người thương thuở nào
Thủ đô quốc khánh vui sao
Phố phường ngập giữa cờ đào thắm tươi
Hồ Gươm luôn nở nụ cười
Chiếc gương bầu dục giữa trời thủ đô
Mắt người xanh thẳm Tây Hồ
Hồng Hà dậy sóng cơ đồ ngàn năm
Yêu thương mãi ánh trăng rằm
Trăm năm lỗi hẹn kiếp tằm nhả tơ
Nồng nàn hoa sữa đêm thơ
Sấu già nép gió đợi chờ bóng anh
Đêm về se lạnh đô thành
Phố vui náo nhiệt em đành đơn côi
Cửa ô năm cánh rạng ngời
Xoè hoa chiến thắng giữa trời Việt nam
Thoảng trong tiếng gió mơ màng
Giật mình bắt gặp nồng nàn hương xưa.
( Bài thơ này tôi viết tặng cô giáo mình)
Bất ngờ chấp
bút trang thơ ngỡ ngàng
..
Cho bâng khuâng tiếp nối những bâng khuâng
Dòng sông mơ thao thiết dẫu bao lần
Vẫn vẫn mãi ngọt ngào dưới trăng ngà năm tháng !
(Ngủ ngon nhé em )
Để ai vào đọc chẳng ngờ... quá hay
Hiểu người hiểu cả đắm say
Lời thơ chắp cánh lượn bay khắp làng
Để cô em gái chạy sang
Bồi hồi xao xuyến bàng hoàng vẩn vơ
Hoá ra chị cước mượn thơ
Nói hộ tâm sự của cô em nào?
Hay là cứ nói tào lao
Trúng đâu thì trúng em nào đắm say
Thơ thơ thẩn thẩn vui thay
Đối đối hoạ hoạ thơ bay vui nhà
Con cò mỏi cánh bay la
Còn em vẫn thích la đà hoạ thơ .(BTH)
"
Nếu cho chị ước điều này
Chị nói thẳng rày “chị rất khuấy em”
Rảnh rỗi cứ chạy tới xem
Hỏi rằng chị đã thương em nỗi gì
Con gái ai cũng nhu mì
Riêng em thì lại tì tì dễ thương
Mắt thì hổng phải mắt lươn
Miệng thời cười nữa để thương nhau hoài
Đi chơi khi đã mệt nhoài
Em lại thích hoài phải cõng em thôi
Cõng chi để lại bồi hồi
Em cứ mãi ngồi ở miết trên lưng
Mặt mũi rạng rỡ tưng bừng
Em vui để lại thừng thừng vấn vương
Em về chị mãi cứ thương
Ai tên con gái “ Bạch Hương” chị ghiền …
(cuocsonmien)
Ca vang Hà Nội con đường phố rơi
Nào thì hoa sữa nở rồi
Mùa ru mới đến cho người hạnh heo
đợi hoài hà nội vẫn xa
hà nội mỗi đêm ngồi hát
hát hoài vẫn một lời tôi
Tâm linh lóng lánh lời thề nước non